Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
:: Quên mật khẩu? ::

Chào mừng các bạn đến với diễn đàn

» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần hỏi / đáp để biết cách dùng diễn đàn.
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn phải đăng ký làm thành viên. Bấm vào đây để đăng ký.
» Chúc các bạn vui vẻ tại diễn đàn.
» Thân, admin Huyết Hồ!


//

[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Wed Aug 07, 2013 9:27 am#1
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

NGÔN TÌNH NAM NỮ HÀNH TẨU

Tác giả: Giản Ám
Nguồn Convert: Tàng thư viện
Edit: Lãnh Thiên Hàn
Văn án:
Một truyện ngắn viết nhanh, tặng cho các bằng hữu trước ngày Quốc Khánh.

Viết đến lôi quang vạn trượng cộng thêm một chút ý thức lưu, cùng với giải trí, xem xong xin đừng cười. ^_^

Trong ngôn tình trước có một loại chuyện cũ như vậy, vừa nhìn là vừa hết, biên vong biên xem, kỳ thật chỉ vì tiêu đi thời gian.

Không oán không hối hận đường ta đi, đi tới tận thiên nhai, trong phong vân ngươi truy ta đuổi, ân oán do ai đến kết thúc...

Thể loại: đô thị tình duyên
Diễn viên chính: A Chân
Diễn viên phụ: A Triệt, A Duy
Nhạc nền: This Love - Sarah Brightman

------------------------------------------ Lãnh Thiên Hàn ------------------------------------------
Phần 1:

Hắn ôm cổ nữ tử kia trước mắt bao người "Nói, nàng là của ta!"

Nữ tử trẻ tuổi kêu nhẹ một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nằm trong lòng hắn, không dám động đậy dù chỉ một chút.

Hắn tức giận, đưa tay vói vào váy dài của nàng, giữ chặt hai chân của nàng, khí thế mãnh liệt, không thể trái lại, "Mau nói, nàng là của ta, đời này kiếp này đều là của ta."

Nước mắt nữ tử sắp rớt xuống, nhưng vẫn cắn chặt răng không hề hé môi.

Nam nhân liền phẫn nộ, mạnh mẽ xé rách y phục của nàng, không khí lạnh lẽo tràn đến da thịt làm nàng tỉnh ngộ, nàng liền cúi đầu xuống, gắt gao tựa vào lòng ngực của hắn, tất cả mọi người đang nhìn bọn họ, nhưng trong mắt hắn tất thảy chỉ có duy nhất mình nàng. Lòng của hắn sục sôi không ngừng, hắn vừa nâng lên hai má của nàng, vừa khắc chế dục niệm bùng nổ, "Tiểu Ngoan*, nếu không nói những lời đó, ta sẽ cường bạo nàng ngay tại nơi này." Nói xong, một bàn tay trượt xuống bên hông của nàng, cảnh cáo.
* Nguyên văn: 小乖

Sắc mặt nữ tử càng thêm tái nhợt, nàng khẽ chớp hàng mi, một giọt lệ long lanh như kim cương nhẹ nhàng chảy xuống, nam nhân hưng phấn, vươn một ngón tay chạm vào, sau đó sung sướng nói với thiếu niên đang hấp hối trên mặt đất, "Thấy được không, nước mắt của nàng, là của ta." Dứt lời bỗng nắm chặt cằm của nữ tử, "Tốt lắm, Tiểu Ngoan, nhanh nói cho hắn, nói cho hắn, nàng thuộc về ta, suốt đời suốt kiếp đều là của ta."

Cuối cùng, nữ tử không thể chịu được tra tấn như thế, nàng nhìn thiếu niên si tình kia, dùng toàn lực la lên, "Tuyền Băng, chàng đi đi, đi thôi, ta đã là người của hắn, giữa chúng ta, không bao giờ... có thể nữa."

Thiếu niên nghe vậy, thương tâm đến cực điểm, phun ra một búng máu, máu tươi ở trên quần áo của hắn, giống như từng đóa mai hồng diễm lệ, hắn nhìn nam nhân kia đầy hận thù, "Cừu Thiên, ngươi cho là ngươi thật sự chiếm được Huỳnh Ngạn, không, ngươi sai lầm rồi, cho dù ngươi chiếm được thân thể của nàng, ngươi cũng không chạm được đến tâm của nàng, trái tim của nàng thuộc về ta, vĩnh viễn!"

Cừu Thiên cười, chỉ một nhát đã chém đứt đầu thiếu niên, nhưng con mắt của thiếu niên vẫn trong suốt xinh đẹp như cũ, còn khuôn mặt kia đã khắc thật sâu, chiếu rọi trong trái tim của nàng. Cừu Thiên cầm kiếm vung sạch đi tinh huyết dính ở trên, khi Huỳnh Ngạn còn chưa kịp bình tĩnh sau bi thương, hắn liền gặm cắn môi nàng thật mạnh, kịch liệt hôn người trong lòng, động tác an ủi nhẹ nhàng, trong ngực càng thêm âm trần, hắn gầm nhẹ một tiếng, chợt thấy trên lưỡi đau xót, Huỳnh Ngạn hai mắt đong đầy cừu hận, nàng hung hăng cắn lưỡi của hắn, ác độc hút máu tươi, hắn đảo mắt không quan tâm, mặc cho dòng máu chảy ra khỏi lưỡi.

Hắn nói, "Cho dù nàng yêu người nào, ta đều có thể giết chết hắn. Trên thế giới này nàng chỉ có thể yêu ta."

Nước mắt Huỳnh Ngạn như chảy ra, hắn dùng áo khoác đen phủ lấy nàng rồi giục ngựa rời đi. Nàng giống như một đóa hoa nhỏ thanh khiết, dưới bóng ma của hắn mà nở rộ, đóa hoa hướng dương nhỏ, nhưng mà ngày đêm thay đổi, nhật nguyệt* luân chuyển, ánh mặt trời không thể vĩnh cửu, giống như trái tim rách nát này, không thể vĩnh hằng bất biến.
*nhật nguyệt còn có nghĩa ngày đêm

Cắt!
(=_=)
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%


Được sửa bởi Lãnh Thiên Hàn ngày Tue Oct 22, 2013 7:19 am; sửa lần 12.
Wed Aug 07, 2013 2:38 pm#2
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 2:

Đèn huỳnh quang sáng lên, ba người trên sân khấu đều đồng loạt khép mắt, ông đạo diễn với bộ râu rậm đứng ở dưới đài, vô cùng vừa lòng hô một tiếng cắt, đoạn diễn này, quay rất tốt. A Chân từ trên lưng ngựa nhảy xuống, vội vàng nâng A Duy đang nằm trên vùng máu. A Duy cười ngồi dậy, nói với A Chân, “A Chân, em đóng Huỳnh Ngạn rất hay, Tuyền Băng đã đói bụng, chúng ta mau về nhà ăn cơm đi.”

A Chân nhướng đôi mi thanh tú, nắm cổ A Duy nói, "Buổi tối hôm nay anh nấu cơm, anh đã đồng ý rồi."

A Duy vẻ mặt đau khổ nói, "A Chân, em xem anh hôm nay đều bị A Triệt chặt đầu, rất đáng thương, vì sao anh là diễn viên chính, lại luôn bị anh ta ngược đãi, không phải chặt đầu thì chính là đem anh ném xuống vách núi…”
(_ _|||)

A Triệt đứng ở một bên, cởi tóc giả, liếc nhìn đôi vợ chồng đang nói chuyện này một cái. A Triệt anh tuấn mười phần, lúc này tất cả đèn đều tắt, ánh mắt anh vẫn phát ra ánh sáng rực rỡ lộng lẫy, anh nhìn qua A Chân, A Chân quay đầu lại hướng anh mỉm cười, nhưng mà A Triệt không hề đáp lại mỉm cười như vậy, sau đó anh vung tay áo, mặt lãnh nghiêm rời đi.

A Duy nói, "A Chân, em đừng để ý, người kia chính là như vậy, không mỉm cười cùng bất cứ ai."

A Chân hoir, "Vì sao?"

A Duy cười một cách tinh quái, vừa ôm vợ vào trong ngực vừa mè nheo, "Đạo diễn nói anh ta vĩnh viễn đừng cười, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, anh ta mới có thể cười, cười một lần, mê đảo ngàn vạn vạn lần."
*Nguyên văn: cọ xát

A Chân lúc này lại nhìn thoáng qua A Triệt, đúng lúc anh đi ra cửa, giống như trong mắt anh không có ai, không để ý tới chào hỏi của người khác, A Chân nhìn một lúc lâu cũng không có người đi theo anh ta*, vì thế hỏi A Duy, "Vậy, sau đó? Sau khi cười một lần sẽ như thế nào?"
*Nguyên văn: 人走在他后面,

A Duy nói, "Anh làm sao biết được?" Sau đó vỗ vỗ gáy A Chân, "Tiểu Ngoan, chúng ta về nhà."

A Triệt là một diễn viên không bao giờ cười, ngoại hình rất anh tuấn, anh luôn đóng vai diễn viên phụ. A Duy là một diễn viên với ánh mắt thanh khiết, nói về khuôn mặt thì chính là một thiếu niên rực rỡ ấm áp như ánh mặt trời, anh luôn được phân cho vai chính.

Trong phim, A Triệt là người có quyền lực, luôn tìm cách hãm hại A Duy. Trong phim, cô gái A Duy yêu luôn bị A Triệt đoạt đi.

Tên gọi của bộ phim này là 《Tình Tuyệt 》. Mỗi ngày một tập, kết thúc mỗi một tập đều giống nhau.

Nhưng mà mọi người đều thích xem.

Ở đời thật, A Chân là vợ A Duy, hai người rất thương yêu nhau. Ở đời thật, A Triệt là một người đàn ông độc thân, một mình chăm sóc bản thân.
*Nguyên văn: tương thân tương ái.

Bộ phim ở ngoài bộ phim chính là cuộc sống, cuộc sống lúc nào cũng đóng kịch, ngày ngày đêm đêm cũng không dừng lại.

Buổi tối hôm đó, A Triệt uống bia lạnh, ăn cơm nhão, ăn một chén lớn, sau đó ngồi ở trên ban công ngắm sao, vừa xem vừa suy nghĩ buổi diễn tiếp theo, lần diễn tiếp thep anh vẫn đóng vai Cừu Thiên, Cừu Thiên sẽ nói với Huỳnh Ngạn, "Nàng yêu hoàng đế, ta liền hành thích vua. Nàng yêu hòa thượng, ta liền đốt miếu. Nàng yêu hiệp khách, ta liền huyết tẩy võ lâm, nàng yêu thư sinh, ta liền đốt sách hủy Đạo Nho(1)." Đọc lời kịch đến đọan này, anh nhíu nhíu mày, cảm thấy rất buồn cười, vì thế đem kịch bản ném qua một bên, ngửa cổ nhìn lên trùng hợp nhìn thấy trên đỉnh đầu hiện ra sao bắc đẩu thất tinh đang phát sáng. A Triệt nhìn lúc lâu, bỗng nhiên đứng dậy cười thoải mái(2) với bầu trời, cười vô cùng lớn tiếng.
(1) Nguyên văn: 焚书坑儒
(2) Nguyên văn: cuồng tiếu

Người thuê nhà lầu dưới bỗng nhiên từ trong cửa sổ ném ra một cái quần lót đã rách, uể oải đứng trên lan can phơi đồ, tựa như ma quỷ “Đêm hôm khuya khoắc đứng đó la hét cái gì? Không muốn cho người khác ngủ sao?

A Triệt không cười.

Bọn họ đều nói, A Triệt là một kẻ không đứng đắn*. Anh ngoài trừ diện mạo đẹp, còn lại không có gì tốt, không có kĩ năng diễn xuất, lại không am hiểu giao tiếp, quan hệ với mọi người.
* Nguyên văn: 姘头.nhân tình nhân ngãi

Bọn họ đều nói, A Triệt ngủ cùng phụ nữ ở bên ngoài, sau đó mới được phân cho vai diễn nam phụ quan trọng trong chương trình phim truyền hình lúc tám giờ.

Bọn họ còn nói, A Triệt cũng chưa tốt nghiệp tiểu học, lời đồn như một mớ hỗn độn.

A Duy không cho A Chân cùng nói chuyện với A Triệt, nhưng mà chính A Duy lại luôn quấn quít lấy A Triệt. (= =)

A Duy luôn giảng cho A Triệt thế nào để cười, mà A Triệt cho tới bây giờ cũng không cười đến một lần.

Lúc ban đầu, khi đạo diễn xác định điều quan trọng mà ba người bọn họ phải diễn, bỗng cười, nói đùa, một người là thật tâm, một người độc nhất, một người là thấu triệt, cuối cùng ai là người thật sự yêu, ai là người duy nhất, rốt cuộc ai lại là người có tấm lòng chung thủy cuối cùng đã thông suốt. (ta chém!!!)

(ở đây tác giả chơi chữ: thật tâm, độc nhất, thấu triệt với tên ba nhân vật A Chân, A Duy, A Triệt)
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%


Được sửa bởi Lãnh Thiên Hàn ngày Tue Oct 22, 2013 7:24 am; sửa lần 4.
Sat Aug 17, 2013 11:43 am#3
Phượng Hồ
Ta đang bay. Bay Bay Bayyyyyyy
Danh hiệuMod
Phượng Hồ
Mod

Giới tính Giới tính : Nữ
Post Post : 93
Coins Coins : 80159
Danh Vọng Danh Vọng : 17
Sinh Nhật Sinh Nhật : 10/12/1993
Tham gia ngày Tham gia ngày : 22/06/2013
Tuổi Tuổi : 30
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ta đang bay. Bay Bay Bayyyyyyy

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

https://ngontinhtq.forumvi.com/t6-topic
Qua đây đang lí fic nhá
Tài Sản của Phượng Hồ

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Phượng Hồ không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%
Sat Aug 24, 2013 10:53 pm#4
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 3:

Cùng nhìn ba người, A Chân cùng A Duy đều nở nụ cười, A Triệt thì mặt không chút thay đổi, chỉ ngẩng đầu nhìn bối cảnh của sân khấu, nói, "Tại vách núi quỷ mị lượn lờ này, có cung điện của ta, cung điện nguy nga huy hoàng, ta đứng tại nơi cao nhất nhìn xuống thiên hạ. Khi mặt trời mọc, hồng quang phủ kín bậc thang xây từ hoàng kim, ta đối mặt với thương sơn (núi xanh) hoang dã*, cười nhạo thương sơn quá gần. Thật ra, trong thiên hạ không một ai không cho ta tất cả, vì vậy ta vô ái thiên hạ." (ta chém!!!)
* Nguyên văn: 孟浪

Đạo diễn thấy A Triệt đọc lời kịch trôi chảy như vậy, rất vui mừng, liền nói với A Chân, "Cô, chính là cô, phải diễn được thứ gọi là tình yêu, khiến cậu ta nhớ cô, khiến cậu ta mặc kệ mọi thứ để ôm được cô, sau đó, cô liền biến thành người trong tim hắn, mãi mãi trong tim của Tuyền Băng.”

A Chân gật gật đầu, A Chân từng nói, đạo diễn bảo diễn sao, cô liền diễn như vậy. Cô là diễn viên.

Phim này cứ chiếu ngày qua ngày, mỗi ngày đổi thang không đổi thuốc*, nhưng mà mọi người đều rất thích xem, mọi người nhìn thấy nam chính Tuyền Băng hết lần này đến lần khác bị nam phụ Cừu Thiên giết chết, sau đó một lần tiếp một lần sống lại trong băng tuyết, đi tìm người vợ duy nhất của anh, Huỳnh Ngạn.
*Đổi thang không đổi thuốc: bình mới rượu cũ, thay đổi bên ngoài

Bỗng, có một ngày, một người xem viết thư gửi đến, hỏi, Tuyền Băng đến tột cùng yêu Huỳnh Ngạn ra sao? Đạo diễn khoa tay, không để tâm, cô gái đó quan tâm anh ta yêu ra sao làm gì, người xem thích xem như vậy, tôi phải viết kịch bản như vậy sao. Vì thế, Tuyền Băng yêu Huỳnh Ngạn vô điều kiện.

Sau đó lại có người xem gởi thư, hỏi, Cừu Thiên vô song như vậy, vì sao nhất định phải có được Huỳnh Ngạn, đem nhốt Huỳnh Ngạn trong vương cung, mỗi ngày cùng cô ấy làm cái kia chuyện? Ngày ngày sáng tối đều làm, không ngày nào nghỉ, vì sao còn không có mang thai vậy?

Sau khi đạo diễn coi xong, buồn cười mà đưa thư này cho nhân viên công tác, nói. Nhân viên làm việc đều coi người như vậy là số ít, bởi vì đa số người sẽ không hỏi về lý do của chuyện đó, điều đó vốn tục tĩu, không có vì sao, nếu nhất định phải trả lời, thì chính vì chẳng vì sao. Đúng vậy, không gì cả, hư vô khiến người khác bất lực, khiến cho mọi người hướng tình yêu tối thượng, cao cả không gì sánh được.

Season 1 của phim là như vậy: Tuyền Băng sống lại, từ trong băng thiên tuyết địa (băng tuyết ngập trời), rét lạnh thấu tâm, hắn bàng hoàng nhìn xung quanh, tìm thấy thanh kiếm bị phủ kín bởi băng tuyết, hắn kéo kiếm ra, trên mũi kiếm khắc một dòng chữ: Cuộc đời này vĩnh viễn tịch mịch.

Vì thế, Tuyền Băng nhớ lại hết thảy, nhớ người phụ nữ của hắn bị cướp đi như thế nào, sự nghiệp nhà cửa của hắn bị hủy diệt như thế nào, nhớ được lòng của hắn đã thương tâm, đau đớn như thế nào.

Vì thế, Tuyền Băng phải báo thù, báo thù kẻ địch vô song kia. Đương nhiên, Tuyền Băng thất bại, hắn đánh không lại y, cho dù tranh dành với y cũng không được, ngay cả Huỳnh Ngạn, hắn cũng không mang đi được.

Một đêm, khi hắn đã mất hết hy vọng, Huỳnh Ngạn trộm đến địa lao để cứu hắn.

Dẫn ta đi. Nàng nói.

Nửa đêm, phong lãnh, hắn trong lòng mang theo một người chạy trốn trên vách núi uốn lượn, khi đó ánh trăng mờ ảo, nhiễm thấu ánh mắt hắn, hắn nhìn Huỳnh Ngạn, nữ tử này so với trước kia đẹp hơn rất nhiều, nàng chắc chắn đã được hưởng rất nhiều quyến luyến cùng ân sủng mà Cừu Thiên ban cho, da trơn láng như mỡ, tâm giống như bay phất phơ, mê ly (mơ màn, chập chờn) không chừng.

Tuyền Băng bỗng cảm thấy sự ô nhục và giận dữ của nam nhân trong tâm can mà trước nay chưa từng có, Tuyền Băng nói, "Cho ta."

Nàng giật mình, sợ hãi nói, "Không, không phải hiện tại."

Cơn tức của Tuyền Băng bỗng nhiên bừng lên, đẩy ngả nàng trên mặt đất, "Cho ta, hiện tại liền cho ta."

Sau đó, là tiếng nàng thét chói tai xin cứu mạng với mặt trăng xanh lạnh lẽo.

Nàng giờ đây không còn thuần khiết, giống như mùi máu vẩn đục cùng rượu năm xưa, uống một ngụm, dục vọng liền không dứt được.

Tuyền Băng rít gào, "Chuyện tới nước này, ta chỉ có một thân một mình lấy gì để cứu nàng, thì ra thê tử của ta, đã sớm gửi gắm thân thể cho người khác, cuộc đời này của ta coi như đã chấm dứt."

Huỳnh Ngạn khóc thê lương, Huỳnh Ngạn nói, "Chàng là của ta, của ta lý tưởng sống.”

Lúc này, bỗng nhiên trong không trung xẹt xuống một tia chớp, Cừu Thiên giống như đạp gió mà đến, quỷ mị đứng ở bên người Huỳnh Ngạn, khuôn mặt tuấn mỹ mà tà ác, lộ ra một tia thần thái khoái hoạt. Y một tay liền ôm lấy Huỳnh Ngạn, "Tiểu Ngoan, nàng thật không ngoan, lợi dụng lúc ta đang ngủ liền lén chạy đi, không có nàng, ta ngủ không an ổn, Tiểu Ngoan, ta phải trừng phạt nàng, hung hăng trừng phạt nàng." Nói xong, y hôn nhẹ của vành tai nàng, nàng sợ hãi mà cả người run run, dù vậy vẻ đẹp của nàng vẫn như bông hoa trắng nở rộ.

Huỳnh Ngạn là một nữ nhân, thời điểm nữ nhân hấp dẫn nhất, là khi thân cùng tâm trái ngược với nhau.

Cừu Thiên cảm thấy đắc ý, quay đầu lại nói với Tuyền Băng, "Ngươi xuất hiện, thì phải chết. Nàng suốt đời sống khỏe mạnh, còn ngươi thì phải chết đi mãi mãi."

Tuyền Băng nhắm mắt lại, "Một ngày nào đó, ta có thể giết nàng, vì thiên hạ, vì nàng, cũng cho chính ta."

Cừu Thiên lạnh lùng nhìn xuống thiếu niên, lạnh như thu nguyệt, nhưng mà khi nhìn sang Huỳnh Ngạn trong lòng y, ánh mắt y chỉ tràn ngập sự say mê, quyến luyến ngày càng, ngày càng sâu đậm.
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%


Được sửa bởi Lãnh Thiên Hàn ngày Tue Oct 22, 2013 7:24 am; sửa lần 1.
Sun Aug 25, 2013 8:58 am#5
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 4:

Mỗi phần của phim này đều có cùng một loại tình tiết, chỉ cần đến kết thúc, nhân vật phản diện đều là người chiến thắng.

Về điểm này, A Chân thật sự rất không hiểu, là ai định ra rằng người tốt phải trải qua ngàn kiếp mới thành chính quả? Mà người xấu vừa ra sân thì hoàn toàn phá vỡ! Nhưng mà ở trước mặt đạo diễn, cô vẫn luôn trầm mặc, bởi vì cô chính là một diễn viên, đạo diễn nói cô diễn sao, cô liền diễn như vậy.

Có một ngày, A Duy ra ngoài cùng rất nhiều đạo diễn nổi tiếng, A Duy nói có việc chính cần bàn bạc. Đó là vào ngày cuối tuần, A Chân ra ngoài, đeo một cái kính mát thật dày, che khuất hơn nửa mặt của cô rồi đi xuống phố.

A Chân nghĩ muốn giúp mua A Duy vài thứ, nhưng mà A Duy kiếm tiền so với cô còn nhiều hơn, không có gì cô mua được mà A Duy lại mua không được.

A Chân không nghĩ ra được bây giờ bản thân nên cái gì, lúc này phía sau vang lên tiếng ồn ào, cô vừa xoay người nhìn, liền thấy bóng dáng cao cao của A Triệt tự nhiên bước đi trên đường, không chút che dấu, không chút chần chờ, anh cầm trên tay hai cái gói to. Trong gói to chất đầy hành tây, còn có cải trắng, sữa, thức ăn nhanh, mì ăn liền cùng một cốc cà phê còn nóng.

A Triệt rất anh tuấn, cho dù có một đám người vây quanh ở bên cạnh, anh vẫn nổi bật. Anh hào quang vạn trượng, không cần bất kỳ lời nói nào cũng khiến cho người khác không dám tới gần quá mức. A Triệt không cười, cũng không giận, đi ở trên đường cái, tuy là trong biển người tấp nập, anh cũng một mình đi nhàn nhã.

Bởi vì A Triệt không cười, cho nên người khác đã cười với anh một lần, sau đó thường thường không hề cười với anh lần thứ hai.

Chỉ có A Chân là ngoại lệ, bất cứ lúc nào A Chân gặp A Triệt, cô đều cười.

"Buổi chiều tốt lành!" A Triệt nói với A Chân.

A Chân bước đến gần, "Chiều tốt lành." Sau đó xoay người nhìn những người chung quanh, "Anh chỉ như vậy mà đi trên đường phố, không sợ fan của phim đuổi theo sao?"

A Triệt mị hí mắt, lấy ra một cái kẹo cao su từ trong túi áo, tự mình ăn một thanh, sau đó hỏi, "Cô có ăn không?"

A Chân lắc đầu, "Nguyên lai anh thích ăn kẹo cao su."

A Triệt nói, "Nếu tôi muốn cười, tôi liền ăn kẹo cao su, như vậy người khác sẽ không nhận ra tôi đang cười."

A Chân cười ha ha.

A Triệt nói, "Ngày cuối tuần đẹp trời như vậy, cô làm sao lại đi một mình?”

A Chân nói, "Duy có việc quan trọng nên đi ra ngoài cùng đạo diễn rồi."

A Triệt gật gật đầu.

Trước mặt là ngã tư đường.

"Cô đi chỗ nào?" "Anh đi chỗ nào?" Bọn họ đồng thời hỏi.

A Chân mặt đỏ lên, "Bên kia."

A Triệt nói, "Tôi tiễn cô đi một lúc."

A Chân gật đầu, rồi đi thật lâu, A Chân hỏi, "Anh ở đâu? Ngày cuối tuần đẹp như này, sao lại chỉ có một mình?"

A Triệt nói, "Tôi trước giờ vẫn một mình."

A Chân nói, "Bọn họ nói, anh có rất nhiều bạn gái."

A Triệt dùng sức nhai kẹo cao su, "Cho cái ví dụ?"

A Chân lắc đầu, "Tôi không biết. Bọn họ nói, từ Lolita đến Mona Lisa." (giỏi)

A Triệt bỗng nhiên bị sặc, sắc mặt đỏ lên, liền lấy tờ giấy từ trong túi áo, phun ra bã kẹo cao su, gói kĩ rồi mới ném vào thùng rác. A Triệt cái gì cũng chưa nói.

A Chân hỏi, "Tối cuối tuần anh thường làm gì?"

A Triệt suy nghĩ một chút, nói, "Làm tình." (thẳng thắn)

A Chân mặt đỏ, "Anh không phải nói anh chỉ có một mình sao?"

A Triệt nói, "Cho nên chỉ mình nghĩ về."

A Chân nói, “Đã đến nhà tôi."

A Triệt nói, "Lần trước đóng phim, cám ơn cô giúp đỡ, giúp tôi không bị ngã ngựa.”

A Chân rất vui nói, "Đừng khách sáo, đừng khách sáo."

Vào đến trong nhà, A Chân cảm thấy vui vẻ khó hiểu, vì thế lau sàn nhà đến hai lần, mặt đất được lau đến phát sáng. Cô múc một chén súp lơ, sau đó ngồi ở trên ban công ăn cơm, lúc đó ánh nắng tươi sáng.

Sau đó, đã tới ban đêm, cả thành phố sáng ánh đèn, rải rác vạn ngôi nhà. A Chân bắt đầu xem TV, 8h là lúc chiếu phim truyền hình nhiều tập cũng đã được nữa năm, “Tình Tuyệt”. A Chân lần nữa nhìn thấy Tuyền Băng bị Cừu Thiên đâm xuyên qua ngực, sau đó Cừu Thiên đem cô bế lên, đứng ở đỉnh núi cao, nhận ánh mắt ngưỡng vọng của mọi người.

A Chân bật cười, lần đó, A Triệt gần như không thể nhắc nổi cô, đạo diễn bảo thôi kệ, tìm người đóng phụ đi, A Triệt lại không chịu.

Sau khi đóng xong, A Duy đã chạy tới vỗ vai A Triệt, "Cừ thật, vợ của tôi không nhẹ lắm đâu."

A Triệt không để ý tới anh.

Nghĩ lại chuyện đó, A Chân cười khanh khách, trong phòng khách tối om vang lên tiếng cười ha ha, khi phim truyền hình lúc 8h chiếu xong, A Duy còn chưa về, A Chân thở dài, vào phòng, tắt đèn, đi ngủ.

Đúng vậy, A Triệt trong phim là nhân vật vô song không ai sánh được, nhưng mà ở trong đời thực, A Duy mới đúng là diễn viên nam tốt nhất. A Chân trong phim là ngôi sao mà người người theo đuổi, nhưng ở trong đời thực, cô cùng lắm chỉ là diễn viên hạng hai chỉ có thể bán rẻ tiếng cười, nhìn tuổi xuân trôi qua rồi biến mất.
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%


Được sửa bởi Lãnh Thiên Hàn ngày Tue Oct 22, 2013 7:25 am; sửa lần 1.
Sun Aug 25, 2013 10:20 am#6
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 5:

Đạo diễn trước khi bắt đầu quay phim có nói với biên kịch: “Có một nhóm khán giả, số lượng lớn, rất có tiềm năng, bọn họ thích xem hoàn toàn là ngôn tình lãng mạn, chủ đề hạn hẹp, tục tằng không sao cả, không cần theo đạo lý thường tình, chân lý chỉ cần ở đại kết cục, còn tất cả các phần khác, chỉ cần dục vọng,  chỉ cần ham muốn thứ không chiếm được, muốn hủy diệt mà hủy không được, muốn từ bỏ mà không thể từ bỏ, muốn vĩnh viễn nhưng không thể vĩnh viễn.”

Biên kịch nghe xong nói, người xem muốn xem cái gì anh liền viết như vậy, bởi vì anh là biên kịch.

“Tình Tuyệt” chiếu hơn nửa năm, một ngày, nhà biên kịch bị đập.

Có người mắng, "Đồ bại não, nói lung tung cái gì đó."

Biên kịch hỏi, "Không hay sao?"

Người nọ nói, "Vô cùng căm ghét."

Biên kịch nói, "Vậy thì thật xin lỗi."

Sau đó, việc này được đăng lên báo, phóng viên hỏi đạo diễn, có đổi biên kịch hay không.

Đạo diễn nói, không phải cậu ta muốn viết sao thì tôi đều đồng ý, mà là tôi bảo cậu ta viết sao thì cậu ta viết như vậy, tôi là người làm chủ, có lẽ anh chưa xem phim của tôi, nếu không hay là anh làm biên kịch đi.

Biên kịch không đổi, vẫn tiếp tục viết bộ phim vô cùng rối rắm này.

Sau lại, bỗng nhiên vào một ngày, sau khi đóng xong, biên kịch gọi A Triệt lại, nói, "Anh, giờ anh liền cười đi. Đạo diễn nói, tập tiếp theo là đại kết cục."

Lúc đó, A Triệt đang đội tóc giả, tóc đen dài buông xuống trước ngực, bảo thạch có hình như bộ xương người được đeo ở hai tai, anh cao lớn, uy mãnh, không ai sánh nổi.

Anh lại nhìn sang đạo diễn, đạo diễn thì đang dẫn một nhà đầu tư mới đi tham quan phim trường.

Sau đó anh nói, được, tôi cười.

A Duy luống cuống. Sắc mặt tái nhợt, run rẩy nắm tay A Chân. Về đến nhà, A Duy ôm A Chân thật chặt, bọn họ ở trên giường quay cuồng, hết sức nhiệt tình yêu thương nhau. Sau đó thật sự quá mệt mỏi, mệt đến thở hồng hộc, A Chân ôm lấy A Duy vào trong ngực, vừa vuốt ve tóc của anh, vừa nhẹ nhàng hỏi "Anh làm sao vậy?”

A Duy nhu thuận nằm trong ngực của cô, giống một đứa bé: “Tiểu Ngoan, cậu ta sẽ cười, cậu ta cười xong, anh chỉ còn hai bàn tay trắng.”

A Chân ngẩn người: “Vì sao?”

A Duy trả lời, trên đời này có một loại người, chỉ cần mỉm cười một lần, có thể đạt được sự thành công hoàn mỹ.

A Chân nói, cậu ta là cậu ta, anh là anh.

A Duy lắc đầu, không, anh mới là nam diễn viên giỏi nhất. Chỉ có là anh thôi.

Sau đó anh lại bắt đầu tiến công, tiến công vợ của anh, ôn nhu mà luống cuống khó hiểu.

A Chân nhẹ nhàng nức nở, móng tay bám chặt trên vai anh, để lại vài dấu xước.

Hôm sau, không cần đi đóng phim.

A Duy ra ngoài, không nói đi đâu.

A Chân dậy mặc quần áo, cũng ra ngoài, cô nghĩ muốn mua cho A Duy vài thứ, cái gì cũng được.

Nghĩ lại tiền của A Duy hơn cô rất nhiều, nhưng mà anh cũng không có nhiều thời gian để đi mua đồ.

A Chân lại gặp A Triệt ở cửa siêu thị, A Triệt ở thật xa đã thấy được cô, vì thế anh đứng lối đi đường cạnh, lấy kẹo cao su từ trong bao thức ăn, vừa nhai, vừa nói, "Hi, buổi sáng tốt lành."

Sắc mặt A Chân rất không tốt, dưới ánh mặt trời tái nhợt không chịu nổi, cô vô lực nói, "Buổi sáng tốt lành."

A Triệt hỏi, "Cô làm sao vậy?”

A Chân hỏi, "Anh có sợ cười không?"

A Triệt lắc đầu, "Tôi bình thường mà làm sao phải sợ."

A Chân vươn tay đến, "Cho tôi!"

A Triệt hỏi, "Gì?"

A Chân nói, "Kẹo cao su!"

Vì thế hai người đứng ở vỉa hè của ngã tư đường vừa nhai kẹo cao su vừa nói chuyện phiếm. Người đi đường đi ngang qua nhận ra được, bọn họ là hai oan gia trong phim truyền hình lúc 8h. Một người si, một kẻ oán. Nhưng mà không ngờ trong cuộc sống thật, hai người lại bình thản như vậy, tính tình ôn hòa, nhìn trong mắt vô cùng hài hòa xinh đẹp.

"Tôi muốn mua giúp A Duy vài thứ." A Chân nhìn bao kẹo cao su, nói.

A Triệt lấy ra một thanh kẹo nữa, nói "Tặng cô."

A Chân vẫn cười.

Có cái người xem từng hỏi, A Chân mỗi ngày trong phim đều bị A Triệt ôm rồi hôn môi, nếu có một ngày khi mọi người không còn diễn cùng nhau nữa, A Chân có thể nhớ tới A Triệt hay không?

Vấn đề này là do đài phát thanh hỏi.

A Chân không có trả lời.

A Triệt trả lời, A Triệt nói, Chắc chắn sẽ không đâu, ta mỗi khi hôn cô ấy miệng đều ngậm lá dền, cô ấy chắc sẽ mau chết phiền.

Người nghe đều cười rộ lên, sau đó DJ bật Ca khúc chủ đề của “Tình Tuyệt”. Bài nhạc rất đơn giản, lời bài hát chỉ có hai câu.

Giang sơn đều cho nàng, tương lai này có thể có ta hay không?

Giang sơn đều cho nàng, tương lai này có thể có ta hay không?
..................................
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%


Được sửa bởi Lãnh Thiên Hàn ngày Mon Oct 21, 2013 10:55 pm; sửa lần 2.
Sat Sep 14, 2013 9:32 pm#7
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 6:

Ban đêm, A Duy về nhà, cả người đầy mùi rượu.

A Chân nhìn anh, lấy thanh kẹo cao su từ trong túi áo. Gọi anh một tiếng, nhưng anh không để ý tới.

Duy?

Sau đó anh ngẩng đầu, nhìn thấy A Chân, A Chân đứng ngay trước là ban công, ngoài ban công là bầu trời đêm, có vài quần áo mới giặt được treo phất phơ bên trên, gió đêm ôn hòa, vô ý lướt qua tai hai người.

A Duy bỗng nhiên quỳ xuống mặt đất, "Đây là thỉnh cầu duy nhất của anh trong đời này." Anh vừa nói vừa khóc, "A Chân của anh, em có thể đem một đêm của em cho người đàn ông khác được không.  Anh xin em, cho đạo diễn của anh, nhà sản xuất, người đầu tư của anh. Sau này, anh sẽ không phụ em.”
[người khác cầu trời khấn phật để ko bị cắm sừng, tên này lại tự mún bị cắm sừng = =]


Trái tim của A Chân như trật nhịp, chỉ là một chút, sau đó lại đập nhẹ nhàng.

A Chân cái gì cũng không nói, đặt thanh kẹo cao su lên bàn.

A Chân đi đến ban công, rất muốn rất muốn nhảy xuống đi, chỉ cần nhảy xuống thôi.

Nhưng mà không chờ anh ngăn cản, không chờ anh sợ hãi bởi hành động của cô, A Chân cuối cùng chỉ là ngước lên nhìn sao trời.

Bầu trời không có một ngôi sao tỏa sáng, thì ra là sắp mưa, chỉ có ánh trăng cao tịch mịch xuất hiện tại nơi xa kia.

A Chân đối mặt với trăng, từng giọt lệ chảy ra, cô khóc nức nở, cô không có một chút cam đảm để nhảy xuống ban công. Không có, bởi vì đây chính là cuộc sống. Cuộc sống luôn luôn phải đóng kịch, không có người nào vô song không ai sánh được, cũng không có người nào được cả đời an nhàn.

A Chân nói, em đáp ứng anh.

A Duy quỳ trên mặt đất, em có thể tha thứ cho anh sao?

A Chân nói, em tha thứ cho anh.

Lúc đêm khuya, A Duy đưa vợ đến khách sạn, chính mình an vị ở trong phòng khách, ngồi đợi.

A Chân mặc một váy mỏng gầ như trong suốt, dáng người quyến rũ như ẩn như hiện. Một đám đàn ông đi vào trong phòng, trong đó còn có một đạo diễn với bộ râu quai nón, đạo diễn nói, "A Chân, bộ phim này sắp kết thúc, cô định tham gia phim nào tiếp theo?"

Nhà sản xuất nở nụ cười, "Đạo diễn rõ là ác độc, vì sao không cho cô gái xinh đẹp này đóng vai Cứu thế chủ* đến cứu vớt chúng ta."
*Cứu thế chủ aka Chúa Cứu Thế (ví trị điển hình là bạn pọt tơ = =)

Tiếng cười vang lên đầy căn phòng.

A Chân cảm thấy khuôn mặc mỗi người đều trở nên mơ hồ. Bỗng nhiên lúc đó, A Chân nhớ tới nhịp tim của A Triệt khi đóng phim cùng cô, mỗi khi ôm, mỗi khi kinh hoàng.

A Chân đứng lên, nói, tôi muốn trò chuyện cùng với một người bạn.

Đạo diễn hỏi, với ai? Nói chuyện gì?

A Chân trả lời, bạn của tôi, chỉ nói ba câu, có thể chứ?

Đạo diễn cười, có thể, đương nhiên có thể. Vì thế lấy ra điện thoại đưa cho cô.

A Triệt lúc đêm khuya nhận được điện thoại.

Trong điện thoại là một tiếng nói dịu dàng "Buổi tối hảo."

A Triệt ngập ngừng một chút, nói "Buổi tối hảo. Cô là A Chân."

A Chân nở nụ cười, "Trong cuộc sống không có duy nhất, anh nghĩ có đúng không?"

A Triệt nói, "Không đúng."

A Chân nói, "Anh có tin hay không, tôi thật sự rất muốn chết đi.”

Đó là một buổi đêm im lặng, ôn hoà.

A Duy chiếm được vai diễn mới nhất tốt nhất, vẫn đang là nam diễn viên nổi tiếng nhất. Mà A Chân cũng có chuyện gì xấu xảy ra.

Khi cảnh tế điện bắt đầu, điện thoại của đạo diễn rung lên, A Triệt gọi, nói trong điện thoại, tôi mua tối nay của mọi người.

Sau đó anh thật sự đến đây, cầm theo một thùng tiền, là gom góp tất cả của anh bấy lâu nay.

Mua đạo diễn, sản xuất, người đầu tư, A Duy, A Chân. . . . . . Chuyện kia trong phòng một đêm của mọi người.

Sau đó anh nói, mọi người về nhà.

Tất cả mọi người đi rồi, đều về nhà. Chỉ có A Chân không có đi.

A Chân nói "Cám ơn anh."

A Triệt nói, "Không cần cám ơn."

A Chân nói, "Anh hiện tại cái gì cũng không có ."

A Triệt lắc đầu "Cô cũng vậy, nhưng đừng đem lương tâm vứt đi." [chém]

A Chân nói, "Anh không thất vọng với cuộc sống của mình sao?"

A Triệt nói, "Không thất vọng."

A Chân nói, "Ngày mai, anh còn có thể cười được không?"

A Triệt nói, "Có thể."

A Chân nói, "Bọn họ nói anh có rất nhiều phụ nữ."

A Triệt nói, "Tuy rằng bọn họ là lừa gạt cô, nhưng thật sự tin hay không là từ cô."

Ánh rạng đông hiện ra từ chân trời, A Chân Về về đến nhà, thu thập hành lý, sau đó thu thập phòng ở.

A Duy ngồi một đêm ở sô pha, khuôn mặt tiều tụy.

A Chân khi sắp xếp xong mọi thứ, đến cạnh bên A Duy, nắm lấy tay anh "Ngày hôm qua có người nói cho em biết, con người khi có được thứ gì đó càng ngày càng nhiều, đầu tiên một bàn tay nắm không được, liền dùng cả hai bàn tay, sau đó hai bàn tay không được liền dùng vai khiêng, cuối cùng bả vai cũng không khiêng được, cũng chỉ tốt nhất là buông tha một ít, lúc sau liền buông xuôi cho tất cả, bởi vì thời điểm bả vai khiêng không được , người đã bị khuất phục.” Nói xong, cô đứng lên, kéo vaili đi, đến cửa cô qua đầu lại nói, "Em đi đây."
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

Vote: Đánh giá: 100%
Tue Oct 22, 2013 7:13 am#8
Lãnh Thiên Hàn
Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.
Danh hiệuMod
Lãnh Thiên Hàn
Mod

Giới tính Giới tính : Nam
Post Post : 9
Coins Coins : 78623
Danh Vọng Danh Vọng : 12
Sinh Nhật Sinh Nhật : 14/03/2000
Tham gia ngày Tham gia ngày : 24/07/2013
Tuổi Tuổi : 24
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : Ngươi tưởng mình nắm vận mệnh trong tay, thực ra, từ đầu đến cuối, người chỉ là con cờ của vận mệnh, bị vận mệnh sai khiến.

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Phần 7:
Ngày sau đó, phim truyền hình 《 Tình Tuyệt 》đến kết thúc.

    Huỳnh Ngạn thả người nhảy xuống vách núi, phía dưới là vạn trượng vực sâu. Tay áo dài phất phơ, hai mắt đẫm lệ chứa thiên ngôn vạn ngữ nhưng không thể nói ra, hai cánh tay nhỏ trắng nõn vẫy nhẹ trong không trung, không biết là hướng về thiếu niên si tình Tuyền Băng, hay là hướng về Cừu Thiên vẫn trầm mặc đứng lẳng lặng bên kia nhưng trong lòng thương thống dục tuyệt.

    Huyền Ngạn biến mất giải trừ phong ấn của Tuyền Băng, hắn giống như phá kén thành điệp, rút kiếm bay lên, điện quang giang hoả thạch thế nhưng lại trở nên mãnh mẽ có thể so sánh cùng Cừu Thiên. Cừu Thiên bỗng thét dài, nhìn xuống vực sâu thê lương như tự nói với bản thân: “Huỳnh Nhi của ta, Tiểu Ngoan của ta, nàng vì sao luôn như thế không thích nghe lời, cuối cùng, ta vẫn như cũ không thể chạm đến tâm của nàng. Nhưng mà hiện tại, ta đã thấy thoả mãn, cho dù nàng không yêu ta, nhưng mà ít nhất, nàng đã từng ở bên ta nữa đời.”

    Dứt lời, Cừu Thiên bỗng quay ngược kiếm, đâm tới Tuyền Băng, thế nhưng Thiên Ma kiếm rung động mãnh liệt trên không, Tuyền Băng lập tức hướng tới Cừa Thiên, một kiếm đâm thủng ngực y. Huyết từ miệng vết thương trào ra, nhịp tim càng ngày càng chậm lại, y nghiêng ngã bước đi đến cạnh vách núi, trong nháy mắt nhảy xuống, y nhìn về phía bạch phát thiếu niên, mỉm cười thản nhiên, nụ cười của sự giải thoát.

    Một cái si, một cái oán, đều đã chết.

    Để lại, một cái duy nhất, có phải hợp lý hay không, không quan trọng.

    Tuyền Băng cô độc, đứng trơ trọi trên vách núi đen rít gào thật lâu.

    Sau đó là kết thúc.

    Kết cục cuối cùng của đêm nay nhận được rất nhiều góp ý.

    Đạo diễn với bộ râu dày vô cùng cao hứng, một phen nước mắt một phen nước mũi mà nói, tất cả mọi người là diễn viên giỏi.

    Cuối thu khi thời tiết vô cùng mát mẻ, A Triệt cầm một gói đồ ăn to đi ngang qua  siêu thị. Anh hình như tâm tình rất tốt, miệng còn ngâm nga lời bài hát. Người bán hàng trong siêu thị đều nhìn anh, vội vàng vẫy tay thăm hỏi ảnh. A Triệt gật đầu với anh ta, nhưng mà mặt không chút thay đổi.

    "Anh chàng này, người ta đối với anh cười, anh sao lại không cho người ta chút mặt mũi nào vậy? Khuôn mặt tuấn tú, nhỏ nhắn đó để cho ai xem?”

    A Chân đứng ở bên cạnh một nhân viên bán hàng, mua một cái kẹo cao su, nói đùa với anh.

    A Triệt đỏ mặt, nhìn quanh trái phải, người qua đường đã quen nhân vật Cừu Thiên trên TV đi vào siêu thị vào lúc này. Đương nhiên, ai cũng đã xem kết thúc của Cừu Thiên, lần chiếu đó đã qua hơn một tháng, vị trí của Cừu Thiên cùng Huỳnh Ngạn trong lòng người xem cũng dần dần bị nhân vật của bộ phim mới thay thế.

    A Triệt đem một gói đồ ăn to giao cho A Chân, sau đó nắm tay cô hỏi, "Cuối tuần trước, em đã nói cái gì?"

    A Chân nói, "Em đã nói cái gì?"

    A Triệt thấy đèn đỏ, bèn kéo cô đi qua vạch ngã từ đường, sau đó ngay tại đường cái bên kia nói, "Tiểu Ngoan em giả ngốc?"

    A Chân cười khanh khách, "Ôi, em đã tới thời mãn kinh rồi, đâu còn nhỏ mà gọi Tiều Ngoan đâu!”

    A Triệt không nghe lời nói đùa của cô, ôm lấy bả vai cô, cùng đi về nhà. Đứng ở trước của nhà mình, anh cười như kẻ trộm nói với cô "Tiểu Ngoan em nghĩ cho kỹ đi, trong phòng này cái gì cũng không có. Nhưng khi em đã vào thì không thể đi ra."

    A Chân hỏi "Có giường không?"

    Ánh mắt A Triệt sáng lên, nói, "Có, có một cái rất lớn."

    A Chân lấy chìa khoá trong bao thức ăn, mở cửa đi vào.

    A Triệt đứng ở cửa, nghe được A Chân ở bên trong lớn tiếng hỏi, "Này, có ngày cuối tuần không?"

    A Triệt cười ha ha.

    Đứng cười thật lâu thật lâu.

    "Ai nói không có?"

    —— Hoàn ——
Tài Sản của Lãnh Thiên Hàn

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Lãnh Thiên Hàn không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

#9
Danh hiệu
Sponsored content

Bài gửiTiêu đề: Re: [Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Tài Sản của Sponsored content

Bạn thích bài viết "[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu" của Sponsored content không?
Nếu bạn thích thì bấm . Còn không thích thì bấm

[Hiện đại] Nam Nữ Hành Tẩu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥ Ngôn Tình Trung Quốc ♥ :: Books World :: (¯`•._.•Thư Viện Truyện•._.•´¯) :: (¯`•._.•Truyện Edit•._.•´¯) :: (¯`•._.•Đoản Văn•._.•´¯)-


--